Sau khi kết hôn, vợ chồng tôi quyết định đến một thành phố lớn để phát triển sự nghiệp. Cả hai đều nhận thấy rằng nơi này sẽ mang lại nhiều cơ hội hơn cho chúng tôi.
Cuộc sống ban đầu gặp nhiều khó khăn, nhưng chúng tôi luôn cố gắng tiết kiệm, thấu hiểu và chia sẻ với nhau. Sau ba năm, cuộc sống dần ổn định, tôi được công nhận về năng lực và vợ tôi trở thành chỗ dựa vững chắc cho tôi.
Đúng lúc này, vợ tôi phát hiện mang thai. Dù bất ngờ, chúng tôi quyết định giữ lại em bé sau nhiều ngày suy nghĩ.
Cuộc sống gia đình thay đổi khi mẹ chồng can thiệp
Vợ tôi trải qua những phản ứng ốm nghén nghiêm trọng, dẫn đến kiệt sức. Tôi lo lắng và gọi điện cho mẹ để nhờ bà giúp chăm sóc vợ. Tuy nhiên, mẹ tôi từ chối với lý do bị ngã gãy chân.
Sau đó, tôi phát hiện ra mẹ chỉ bịa chuyện để tránh chăm sóc con dâu, nên tôi quyết định thuê người giúp việc.

Mâu thuẫn gia đình và hậu quả
Mẹ tôi sau đó đến nhà và không hề giúp đỡ hay chăm sóc con dâu. Thay vào đó, bà liên tục đòi tiền và mua trang sức cho bản thân và con dâu út.
Mẹ tôi còn sa thải người giúp việc và lấy lý do để giữ số tiền lương mà tôi trả cho chị ấy.
Dù nhận tiền công chăm sóc con dâu, mẹ tôi vẫn tiếp tục bắt nạt vợ tôi, khiến cô ấy càng mệt mỏi và bị động thai suýt sẩy.
Vợ tôi không thể nhẫn nhịn nữa và lên tiếng phản kháng với mẹ tôi.
Tôi biết mẹ mình khắc nghiệt, nhưng tôi yêu cầu vợ nhẫn nhịn vì bà là bề trên.
Cuộc xung đột lên đến đỉnh điểm khi vợ tôi yêu cầu mẹ về quê và nhờ mẹ đẻ đến chăm sóc.
Sau khi em bé ra đời, vợ tôi yêu cầu ly hôn. Tôi quá sốc và không đồng ý, nhưng vợ tôi nói rằng cô ấy đã thất vọng về tôi vì tôi không bảo vệ cô ấy.
Cô ấy nhận ra rằng trong lòng tôi, gia đình tôi quan trọng hơn cô ấy.
Tôi nhận thức được sai lầm của mình, nhưng không thể chấp nhận ly hôn. Cuối cùng, tôi đành buông tay và đồng ý ly hôn.