Nội dung chính
Một cuộc hôn nhân với khoảng cách ngày càng lớn giữa hai vợ chồng
Đã bao giờ bạn cảm thấy mình bị bỏ rơi ngay trong chính ngôi nhà của mình? Tôi đang ở trong tình cảnh đó. Chồng tôi là một người đàn ông hào phóng, rộng rãi và ga lăng với bạn bè, nhưng lại trở nên tính toán và keo kiệt khi ở bên vợ con.
Trong 5 năm kết hôn, tôi đã chứng kiến anh ấy vung tiền cho những cuộc vui bên ngoài mà không hề tiếc tay. Từ những bữa nhậu thâu đêm đến những món quà đắt tiền tặng đồng nghiệp, anh ấy luôn tỏ ra là một người “chịu chơi” và “có trách nhiệm với anh em”. Thế nhưng, khi về nhà, anh ấy lại trở thành một người hoàn toàn khác.

Chồng hào phóng với bạn bè nhưng keo kiệt với vợ con
Khi sự keo kiệt len lỏi vào cuộc sống gia đình
Con trai tôi năm nay 4 tuổi, đang ở độ tuổi hiếu động và thích khám phá. Mỗi lần thấy bạn bè có đồ chơi mới, nó lại về kể với tôi với ánh mắt lấp lánh hy vọng. Tôi hiểu rằng, ở tuổi này, những món quà dù nhỏ bé nhưng lại là cả một thế giới đối với con. Thế nhưng, chồng tôi lại không muốn chi tiền cho những điều đó.
Tôi nhớ như in sinh nhật năm ngoái của con. Nó mong ước có một chiếc ô tô điều khiển từ xa đã lâu, nhưng anh ấy lại không mua cho con. Tối đó, anh ấy đi nhậu với đối tác và về rất khuya. Sáng hôm sau, tôi thấy trong túi áo anh ấy một hóa đơn thanh toán cả triệu bạc cho bữa ăn đó.
Khi gánh nặng tài chính đè nặng lên vai người vợ
Không chỉ với con, chồng tôi cũng duy trì một sự “kỳ lạ” trong chi tiêu với tôi. Mọi chi phí sinh hoạt trong nhà, từ tiền điện nước, tiền mạng, tiền ăn uống hàng ngày, tiền học phí của con, đều do một tay tôi lo liệu. Anh ấy đi làm với thu nhập không hề thấp, nhưng tiền lương của anh ấy, tôi gần như không bao giờ được chạm vào.
Tôi không đòi hỏi anh ấy phải đưa hết tiền lương cho tôi, nhưng tôi mong anh ấy có trách nhiệm hơn với gia đình, với những nhu cầu thiết yếu của vợ con. Tôi muốn được anh ấy tặng một bông hoa vào ngày kỷ niệm, một món quà nhỏ vào ngày sinh nhật, hay đơn giản là một bữa ăn lãng mạn chỉ hai vợ chồng.
Mâu thuẫn từ “tiền bạc” đến “tình cảm”
Tình trạng này không chỉ gây ra những áp lực về tài chính cho tôi, mà còn bào mòn dần tình cảm vợ chồng. Tôi cảm thấy khoảng cách giữa chúng tôi ngày càng lớn. Tôi không còn muốn chia sẻ với anh ấy những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống.
Tôi đã cố gắng nói chuyện với anh ấy nhiều lần, nhưng mọi cuộc trò chuyện đều kết thúc bằng sự im lặng hoặc những lời biện minh khô khan. Anh ấy không hiểu rằng, điều tôi cần không phải là tiền, mà là sự quan tâm, là trách nhiệm, là sự sẻ chia.
Giờ đây, tôi vẫn đang loay hoay tìm kiếm một giải pháp cho cuộc hôn nhân này. Liệu tôi có nên tiếp tục hy vọng anh ấy sẽ thay đổi, hay tôi nên chấp nhận sự thật rằng, đây chính là con người thật của anh ấy?