Trang chủ Tâm sự Người phụ nữ71 tuổi tìm lại hạnh phúc sau40 năm góa chồng

Người phụ nữ71 tuổi tìm lại hạnh phúc sau40 năm góa chồng

bởi Linh

Tuổi già không phải là rào cản để tìm kiếm hạnh phúc. Câu chuyện về một người phụ nữ71 tuổi quyết định kết hôn lại sau hơn40 năm góa chồng đã khiến nhiều người suy ngẫm.

Nhiều năm qua, mẹ tôi là hình ảnh của sự hy sinh và kiên cường khi ở vậy nuôi con sau khi mất chồng. Bà chưa từng than vãn hay hé lộ nỗi cô đơn của mình.

Một đời hy sinh và quyết định bất ngờ

Mẹ tôi năm nay 71 tuổi, hơn 40 năm qua là mẹ đơn thân. Bà ở vậy từ khi mất chồng lúc tôi mới lên tám và bao nhiêu năm không hề có ý định đi bước nữa.

Mẹ tôi thờ chồng nuôi con cả đời, đến71 tuổi lại đòi kết hôn - Ảnh2.

Mẹ đơn thân ở tuổi 71

Khi có người thân, bạn bè hay hàng xóm giới thiệu “người tử tế”, mẹ đều lắc đầu cười hiền: “Tôi còn ba đứa con nhỏ, không thể vì mình mà khiến chúng bị khổ”.

Thế nhưng nay khi mẹ ở tuổi 71 và tuyên bố muốn kết hôn, tôi lại thấy muốn phản đối.

Mẹ kể, bà quen ông ấy trong câu lạc bộ dưỡng sinh của phường. Ông hơn mẹ 5 tuổi, vợ mất đã 10 năm, sống một mình. Hai người hay tập thể dục cùng, thỉnh thoảng uống trà, chia sẻ sách, nấu ăn cho nhau.

Sự thay đổi trong suy nghĩ

Khi nghe mẹ nói muốn lấy chồng, tôi sững người và có nhiều suy nghĩ trái ngược nhau. Một phần trong tôi muốn phản đối vì sợ người đời dị nghị, sợ mẹ bị lợi dụng.

Nhưng sau đó, tôi bắt đầu buông bỏ định kiến. Mẹ tôi – người đàn bà mạnh mẽ, kiên cường, cam chịu cả đời – cũng có quyền được yêu, được cười, được sống nốt phần đời mình trong ấm áp.

Sau vài tuần suy nghĩ, tôi chủ động hỏi mẹ về ông ấy. Mẹ cười rạng rỡ như cô gái mới được hỏi về người yêu.

Cuối cùng, tôi nói với mẹ: “Nếu mẹ cảm thấy hạnh phúc, thì cứ nắm lấy hạnh phúc này. Đừng lo cho con nữa. Con đủ lớn để thấy mẹ xứng đáng có được bình yên”.

Hạnh phúc không giới hạn tuổi tác

Mẹ tôi khóc. Cả đời bà khóc vì tủi thân, vì áp lực, vì mất mát. Lần đầu tiên tôi thấy bà khóc vì hạnh phúc.

Tuổi già có thể làm mỏi đôi chân, chậm nhịp tim, nhưng không ai già quá để không cần tình yêu.

Hôm nay, khi viết những dòng này, tôi đang phụ mẹ chọn áo dài màu kem nhạt cho “ngày ra mắt hai họ”.

Bạn có dám yêu lại khi đã mất mát gần hết cuộc đời? Bạn có dám bước ra khỏi cái bóng mang tên “trách nhiệm” để sống cho bản thân?

Mẹ tôi đã dám. Và bà xứng đáng với tình yêu đó.

Có thể bạn quan tâm